[Thánh Vinh Sơn Phêriê] Chương 11: Kính mến Thiên Chúa và yêu thương tha nhân

08-05-2018
Bởi: Ban Văn Hoá Có: 0 bình luận 3490 lượt xem

Tâm hồn thánh Vinh Sơn luôn gắn bó mật thiết với Thiên Chúa bằng mối dây thân tình của đức tin, đức cậy và đức mến. Chúng ta sẽ hiểu đức tin sống động của thánh Vinh Sơn qua muôn vàn phép lạ người thực hiện từ khi bắt đầu cuộc sống cho đến ngày cuối đời. Đúng là đức tin mà Tin Mừng khẳng định có thể làm nên phép lạ. Chúa phán: “Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi thì dù anh em có bảo núi này rời khỏi đây qua bên kia nó cũng sẽ qua” (Mt 17,19). Đức tin của thánh Vinh Sơn lớn mạnh đến nỗi có thể nói rằng mọi ngày trong cuộc đời của thánh nhân đều được ghi dấu bởi những phép lạ.

Chúng ta đã nói về việc thánh Vinh Sơn rất quan tâm đến các chân lý đức tin học được từ thời thơ ấu. Thánh nhân cũng khắc khoải làm sao cho mọi người đều nhận biết các chân lý đức tin ấy. Một trong những hoạt động thuộc sứ vụ rao giảng Tin Mừng mà thánh Vinh Sơn giữ vai trò đặc biệt, là việc dạy cho những người thiếu hiểu biết và các dạy cho các trẻ nhỏ về ngôn từ cũng như ý nghĩa của kinh Tin Kính. Thánh nhân muốn tất cả phải đọc thuộc lòng cả sáng lẫn tối lời tuyên xưng đức tin này như một vũ khí hiệu quả để chống lại những mê lầm, cám dỗ. Hơn nữa, ngài còn nỗ lực thúc đẩy các Kitô hữu thực hành niềm tin của mình. Thánh nhân sánh ví: “như viên kim cương dễ bị mất trong đống phân bùn, thì viên ngọc quí đức tin cũng dễ bị mất trong một lương tâm vẩn đục tội lỗi.”

Lòng trông cậy của thánh Vinh Sơn cũng rất vững vàng. Ngài hằng nại đến công hiệu của các phương tiện cứu độ do Chúa Quan Phòng thiết lập. Thánh nhân xưng tội mỗi ngày rồi lãnh nhận bí tích Thánh Thể, trung thành chu toàn sứ vụ trong ơn gọi của mình và không cưỡng lại những thúc đẩy của ân sủng. Chỉ có ít vị thánh được những ơn lành như thế. Cách riêng, chúng tôi muốn nói đến một ân huệ đặc biệt, nhiều lần Chúa mạc khải cho thánh Vinh Sơn, là thánh nhân chắc chắn sẽ được đón nhận ơn cứu độ vĩnh viễn và được tiền định để hưởng vinh quang muôn đời.

Nhưng thánh Vinh Sơn chẳng hề cảm nhận ân huệ của Thiên Chúa đến với riêng bản thân mình, ngài cảm nhận ơn thiêng đó trong mối tương quan với người khác. Chúng ta sẽ trích dẫn ở đây một ví dụ: một bệnh nhân trong giờ lâm chung hoàn toàn tuyệt vọng vì những tội lỗi mình đã phạm, anh cảm thấy lương tâm trĩu nặng. Từ chối thanh tẩy tâm hồn nhờ bí tích Hòa Giải, anh nói với các linh mục khích lệ mình xưng tội rằng tội của anh quá nặng nề – ngôn từ của một Cain bất hạnh. Thánh Vinh Sơn, xóm giềng sống bên cạnh nhà anh, được báo cho biết về tình trạng của người hấp hối, về những hình ảnh tội lỗi đang khuấy động tâm trí anh. Ngài mau chóng đến bên anh và ân cần khuyên bảo. Anh ta trả lời đầy thất vọng như đã trả lời những người khác. Thánh Vinh Sơn đáp lại: “nhưng, con yếu dấu của ta, con hãy biết rằng Chúa Giêsu tốt lành đã chết vì con trên thập giá; sao con lại thất vọng về lòng thương xót của Người?” Những lời này, thay vì xoa dịu tâm hồn con người khốn khổ, thì lại kích động tâm trạng giận dữ của anh, và bất ngờ anh la lớn: “tôi mong muốn bị kết tội, tôi muốn chọc tức Giêsu Kitô.” Sự tuyệt vọng ghê gớm này lại đẩy mạnh lòng trông cậy của thánh Vinh Sơn hơn nữa, thánh nhân hoàn toàn tin tưởng vào lòng thương xót và quyền năng tuyệt đối của Thiên Chúa. Thánh Vinh Sơn quay mặt lại, hướng về phía người hấp hối và nói: “Ta sẽ cứu con cho dù chính con không muốn cứu bản thân mình”. Ngay lập tức, thánh nhân kêu mời những người đang có mặt ở đó cùng khẩn cầu Đức Trinh Nữ rất thánh, Mẹ nhân ái và đọc kinh Mân Côi. Thiên Chúa rất hài lòng. Bằng một phép lạ cả thể, Thiên Chúa biểu lộ cho thấy Người vui thế nào với lòng trông cậy vững vàng của người tôi tớ. Trước khi giờ đọc kinh Mân Côi kết thúc, phòng bệnh nhân ngập tràn ánh sáng chói lòa, Mẹ Thiên Chúa hiện đến. Mẹ ôm trong vòng tay Người Con chí ái, Người Con mà thân thể đầy những vết thương nhuốm máu. Chứng kiến điều lạ lùng này, bệnh nhân tội lỗi và tuyệt vọng thay đổi hoàn toàn. Anh hối hận, nài xin Thiên Chúa và mọi người thương xót, tha thứ cho những lời lẽ xúc phạm anh đã thốt ra. Anh lãnh nhận các bí tích rồi ít giờ sau, trút hơi thở cuối cùng, linh hồn chuẩn bị về Thiên Quốc.

Một dấu chứng nữa nói lên lòng trông cậy vững vàng của thánh Vinh Sơn vào sự quan phòng của Thiên Chúa là thánh nhân tỏ ra ít âu lo khi thi hành sứ vụ tông đồ lớn lao, hoặc là nhờ vào khả năng tự lực cánh sinh, hoặc nhờ vào sự giúp đỡ của đông đảo các tín hữu đi theo ngài. Niềm tin tưởng vào Cha trên trời chẳng bao giờ làm thánh nhân ngã gục. Thánh Vinh Sơn và những anh em đồng hành chẳng cần của cải gì, và trong trường hợp khẩn thiết, Thiên Chúa đã đến một cách lạ lùng để giúp đỡ họ.

Ai có thể nói cho hết lòng yêu mến tha thiết bừng cháy trong tâm hồn thánh Vinh Sơn Phêriê đối với Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa, Đấng Chuộc Tội? Thánh nhân luôn nghĩ tưởng về Chúa, ngẫm suy những ân huệ của Người; thánh nhân tôn vinh Thiên Chúa luôn mãi trong sâu thẳm linh hồn. Ngài trò chuyện thân tình với Chúa, như gương của cha thánh Đa Minh. Lòng yêu mến khiến trái tim thánh Vinh Sơn luôn thổn thức và khóe mắt tuôn trào suối lệ.

Có việc gì thánh nhân đã không làm để tôn vinh Thiên Chúa và mở rộng vương quốc của Chúa nơi các linh hồn? Thánh nhân tận hiến bản thân mình cho điều đó, từ bỏ niềm vui chốn an nhàn, đi khắp cõi Âu Châu, băng qua núi qua đồi, chịu đói khát, rét buốt, nóng hạn và cả những mệt nhọc không kể xiết. Thật cao thượng biết bao khi thánh nhân khinh chê giàu sang và danh dự thế gian! Ngài chỉ nhạy cảm với điều gì chống lại Thiên Chúa. Nhìn thấy tội lỗi ngập tràn thế giới trong thời đại của mình, thánh nhân ngã bệnh trầm trọng ở Avignon và Perpignan, đến độ nguy hiểm cho tính mạng. Bàn tay Chúa đã đem lại sức khỏe cho ngài; thánh nhân đã hiến dâng tất cả để tôn vinh Thiên Chúa và cứu độ các linh hồn.

Ý tưởng làm vinh danh Thiên Chúa chiếm trọn tâm trí thánh Vinh Sơn. Ngài nghĩ rằng lòng quý mến và danh dự mà dân chúng bày tỏ phải được quy về Thiên Chúa, chứ không phải để tôn vinh bản thân ngài; thánh nhân từ bỏ những thứ đó – không phải vì nhận thấy chúng là phù vân, nhưng vì lòng yêu mến tinh tuyền đối với Chúa. Thánh nhân sẵn lòng để dân chúng hôn lên tay của mình và chia nhỏ những mảnh áo tu phục của mình cho mọi người như một kỷ vật. Qua kinh nghiệm, thánh nhân biết rằng việc đó thực sự là thánh ý Chúa, được thể hiện theo một cách thức đặc biệt đối với toàn thể dân thành nơi nguyên quán của ngài. Trong một dịp đi tới Valencia, trước khi vào thành phố, thánh Vinh Sơn sai vài môn đệ đi chuẩn bị việc tiếp đón theo cách truyền thống với một hình thức long trọng nhất. Nhưng công tước vùng Cordova, năm ấy đang ở Valencia, gán cho sự tiếp đón này là phô trương, kiêu ngạo nên không muốn chấp thuận. Nhưng, chắc chắn công tước không thể từ khước, khi các chuông trong thành phố tự nhiên đổ dồn. Dân chúng hiểu rằng đã xuất hiện một điều kỳ diệu, tự họ kéo đến để đón tiếp người con lẫy lừng của thành phố cùng với tất cả nghi thức huy hoàng và long trọng nhất. Tiếng chuông cứ reo lên mãi cho đến khi thánh nhân về đến tu viện của Dòng.

Chúng ta sẽ nói gì về lòng sùng kính Đức Maria Nữ Trinh diễm phúc và toàn thể chư thánh hiển vinh của cha Vinh Sơn Phêriê? Theo thói quen, ít nhất hai lần trong ngày thánh nhân sẽ giảng dạy, ngài không cho phép ngày nào trôi qua mà không nói một chút gì về vị thánh được kính trong ngày hôm đó. Ngài nhắc đi nhắc lại vinh quang và nhân đức của các thánh, thắp lên trong các tâm hồn ngọn lửa khát khao được tôn vinh và noi gương các ngài. Một bạn trẻ ở Barcelona, nghe thánh Vinh Sơn giảng trong ngày lễ kính thánh Magarita, nghe ngài tán dương chiến thắng lẫy lừng của vị chứng nhân trẻ tuổi vượt thắng Ác thần, thì lòng cháy bừng niềm khát mong xông vào chiến đấu với kẻ thù để đạt được ơn cứu độ. Tình cờ gặp một cụ ông nghèo khổ, bị lãng tai và miệng thốt ra những lời không rõ ràng, anh lầm tưởng cụ là Satan, liền tấn công dữ dội và ngược đãi cụ trầm trọng. Thánh Vinh Sơn vội cứu mạng sống của cụ, cố gắng giúp cụ đón nhận các bí tích với những chuẩn bị xứng hợp trước khi qua đời, đồng thời cũng quở trách thái độ bất cẩn của anh bạn trẻ. Tuy nhiên, sự kiện này cho chúng ta thấy lòng nhiệt thành thôi thúc thánh nhân nói về vinh quang của các thánh.

Nếu đức tin, cộng với lòng nhiệt thành vì vinh quang Thiên Chúa và niềm khát khao chu toàn tốt sứ vụ được trao phó, giúp cho thánh Vinh Sơn Phêriê làm được những việc kỳ diệu, thì chúng ta cũng phải kể thêm một động lực khác nữa thôi thúc thánh nhân khẩn cầu cùng Thiên Chúa thực hiện những việc ấy: đó là lòng trắc ẩn trước những đau khổ, vất vả và cơ cực của con người. (Chính vì vậy), những cuộc giải cứu bất ngờ khỏi nỗi hiểm nguy không thể tránh được, những việc chữa lành khỏi mọi thứ bệnh tật, những cuộc hồi sinh từ cõi chết… tất cả những việc ấy thánh nhân đã thực hiện lúc sinh thời. Khi mới sáu tuổi, người ta đưa tới cho Vinh Sơn một đứa trẻ cùng tuổi bị nổi mụn hạch nguy hiểm ngay ở cổ. Người ta nói Vinh Sơn hãy chạm tay vào mụn hạch đó. Vinh Sơn không chạm tay vào nhưng đã hôn lên chỗ vết thương. Ngay lúc cặp môi của thánh nhân chạm đến chỗ da thịt đang chảy mủ, tật bệnh được chữa lành và vết thương khép lại.

Chúng ta đã đọc thấy thánh nhân rất sẵn lòng cứu chữa một người nghèo khổ ở Montolieu, khi anh ta nài xin. Thánh nhân đoán trước được mong ước của những người sầu khổ. Một ngày kia khi đang giảng ở Lerida, trước sự hiện diện của vua Aragon và đông đảo dân chúng tụ họp ở quảng trường công cộng, thánh nhân dừng lại giữa chừng và la lên rằng: tôi đã nhìn thấy ở mãi đằng kia cách đây chừng hơn một dặm, một người bại liệt đang cố gắng vượt qua mọi khó khăn để đến được thành phố. Thánh nhân xin nhà vua hãy cho một vài thuộc hạ đến giúp đỡ, đem anh lại đây trước mặt thánh nhân. Hai thuộc hạ đứng lên ngay lập tức, họ thấy một người bại liệt, đang bất lực cố gắng tiến tới. Họ ẵm lấy anh và mang anh đến trước mặt thánh nhân. Trong khi họ tiến về đại sảnh nơi thánh nhân đang đứng, thì thánh Vinh Sơn giơ tay lên, làm dấu thánh giá từ xa hướng về người bại liệt. Tức khắc, bệnh nhân đó được chữa lành, anh chạy đến bên thánh nhân và cảm tạ. Để tỏ lòng tri ân của mình hơn nữa, chính anh đã gắn bó, đi theo thánh nhân một thời gian.

Trường hợp khác, có một người phụ nữ với tâm trạng phiền muộn tìm gặp thánh Vinh Sơn. Chị đã không chung thủy giữ trọn lời thề hứa trong đời sống hôn nhân lúc chồng vắng nhà một thời gian dài, và chị xấu hổ biết bao vì mang thai ngoại tình. Thật khốn đốn vô cùng khi chị nhận được lá thư báo cho biết người chồng sẽ sớm trở về. Thế nên, chị tìm sự giúp đỡ và những lời khuyên từ người của Chúa. Thánh Vinh Sơn khuyên chị hãy thực lòng thống hối, đặt niềm tin tưởng nơi Chúa, đồng thời ngài hứa rằng cuộc trở về của chồng chị sẽ hoãn lại, tới khi không còn nguy hiểm nào cho chị nữa. Sự việc xảy ra đúng như lời thánh Vinh Sơn nói, minh chứng cho hiệu quả lời cầu nguyện của thánh nhân. Người chồng hoãn trở về không biết đến lúc nào. Chị ngạc nhiên, và trong khoảng thời gian ấy mọi sự bối rối của chị được dàn xếp mà không tổn hại gì đến lương tâm hay tiếng tăm của chị. Rốt cuộc, khi chồng trở về, chị hỏi anh: “Anh nói với em trong lá thư rằng anh sẽ nhanh chóng trở về; sao anh nấn ná lâu thế?” Người chồng trả lời: “Anh đang về tới cách đây không xa thì đột nhiên những con la chất đầy hàng hóa bỏ chạy hết. Anh buộc phải đuổi theo chúng, nên mất hết nhiều ngày. Sau cùng cũng tìm thấy, tạ ơn Chúa, chẳng có món hàng nào chất trên chúng bị thất thoát cả. Chỉ có mỗi một điều thương tổn là anh phải mất ít ngày để đuổi theo chúng”. Người vợ hoàn toàn hiểu lý do may mắn cho tai nạn này; lòng chị tràn ngập tâm tình cảm tạ Thiên Chúa và biết ơn vị tôi tớ của Người; chị sửa chữa những tổn thương chị gây ra bằng cách không tái diễn những lỗi lầm đó nữa. Quả thực thánh Vinh Sơn đã cứu chị, một người đáng bị khinh bỉ và kết tội chết, thậm chí có thể là bị trừng phạt muôn đời.

Một trường hợp khác, thánh nhân giúp cho một người phụ nữ bị chồng tố cáo, kết án một cách bất công. Cô sinh con, và người đàn ông này giả ngơ ra như đứa bé không phải là con mình, mặc dù ông biết rõ sự thật. Ông mưu toan chia tay với người phụ nữ này, và ông mong tìm được một nguyên do bên ngoài để thực hiện mưu toan của mình. Biết mình vô tội, cô ta, một người mẹ bất hạnh, một nạn nhân đang đau khổ cùng cực, tìm đến tỏ bày cùng thánh Vinh Sơn, người mà chị nghe kể là chẳng bao giờ từ chối ủi an kẻ hoạn nạn. Quả thực, thánh nhân đã an ủi và nói với chị rằng: “Con hãy đến nghe bài giảng kế tiếp của cha, nói chồng con đến nghe cùng với mọi người, và đừng quên ẵm theo đứa bé”. Chị vâng theo lời chỉ dẫn của thánh nhân. Khi bắt đầu thuyết giảng, thánh Vinh Sơn xuất hiện giữa đoàn người đông đảo, nói với đứa bé chỉ mới được vài ngày tuổi như sau: “Hãy rời khỏi vòng tay mẹ, và chạy đi tìm người cha của con đang ở giữa đám đông đây”. Kết quả thật tuyệt vời! Đột nhiên, cậu bé dùng chân của mình, len lỏi qua lối đi giữa đám đông mà không ai trợ giúp, và nắm lấy cánh tay người chồng của mẹ, la lớn tiếng rằng: “Đây là cha của con. Con thực sự là con của ông!” Hết thảy mọi người đều bị thu hút bởi cảnh tượng kỳ lạ này. Người cha đáng trách ấy, bị lên án công khai về tội lỗi của mình, đã khóc lóc lớn tiếng xin vợ thứ tha vì ông đã vu oan cho cô và ông thay đổi hoàn toàn thói xấu của mình bằng việc sống đức độ trong gia đình.

Chúng ta sẽ trích dẫn thêm một ví dụ sau đây để nói lên lòng bác ái lớn lao của thánh Vinh Sơn. Một người phụ nữ gần đến ngày sinh con cảm thấy sợ hãi đau đớn, được đem đến cho thánh Vinh Sơn và cầu xin ngài giúp cô thoát khỏi cơn đau đe dọa trong giờ phút sinh con. Thánh Vinh Sơn khuyên bảo cô hãy bình tĩnh, biết rằng đớn đau trong giờ phút sinh con chắc chắn xảy ra vì đó là ý Thiên Chúa, và quy luật đó có hiệu lực ngay từ khởi đầu của thế giới. Rên rỉ to hơn, cô trả lời: “Con biết, nhưng Thiên Chúa, Đấng làm nên luật ấy, có thể bằng một phép lạ, giúp con tránh được nó, và con hy vọng Chúa sẽ làm như thế nhờ lời chuyển cầu và phúc lành của ngài, thưa cha Vinh Sơn.” Nghe biết nỗi niềm của cô, thánh Vinh Sơn nói: “Can đảm lên, hỡi người phụ nữ tốt lành, ta sẽ lấy gánh nặng vào thân ta, và con sẽ không phải chịu bất cứ một nỗi đớn đau nào trong giờ phút ấy”. Thế rồi thánh nhân chúc lành cho cô và cáo biệt. Giờ đã đến, và thánh Vinh Sơn cảm nhận được nỗi đau đớn về thể xác y như nỗi đau của một người phụ nữ lúc chuyển dạ sinh con. Còn đối với người tìm đến xin thánh nhân giúp đỡ, cô không cảm thấy một chút đau đớn nào. Việc này nói lên lòng bác ái của các vị thánh. Các ngài không những bằng lòng với việc chia sẻ nỗi khốn khổ của anh chị em, nhưng còn vui vẻ đón lấy mọi nỗi khốn khổ của anh chị em vào thân mình. Trinh nữ Thiên thần thành Siena đã nhận lấy vào thân mình tất cả những đớn đau của Luyện Ngục, những đớn đau mà cha của cô phải chịu. Thánh Michael-des-saints dòng Chúa Ba Ngôi, được Chúa chấp thuận, chịu cơn sốt ác tính thay cho bạn của mình. Vị Tôi Trung – mẫu gương cao cả của các thánh đưa ra chứng từ đầu tiên về điều này, như lời ngôn sứ nói: “Chính Người đã mang lấy những bệnh tật chúng ta và đã gánh chịu những đau khổ của chúng ta” (Is 53,4).

Thánh Vinh Sơn đã để lại cho hậu thế những kỷ niệm không phai mờ về đức bác ái cao cả. Thật không thể nào kể hết con số các bệnh viện, nhà an dưỡng, trạm xá, nhà thờ, và cả những cây cầu thánh nhân đã xây dựng trong suốt thời gian tông du giảng thuyết. Thánh nhân luôn có những người trong số các bạn đồng hành, sẵn sàng trợ giúp xây dựng nhanh chóng các công trình dành cho việc từ thiện. Trong mỗi vùng đi qua, thánh nhân đều để lại một vài công trình như thế. Một trong những công trình đáng kể nhất là trại trẻ mồi côi ở Valencia, quê hương của thánh nhân, được xây dựng và vẫn mang tên của ngài cho tới ngày nay.

Thánh Vinh Sơn Phaolô đã nhận thánh Vinh Sơn Phêriê là vị thánh bổn mạng của mình, và chúng ta có thể nhận thấy rõ rằng: gương mẫu về lòng bác ái như người Tôi Trung (trong sách ngôn sứ Isaia), đã tác động rất nhiều đến vị linh mục thánh thiện này. Ngài luôn đi theo dấu chân của vị Tôi Trung.

***

  • THỈNH VIỆN ĐA MINH VIỆT NAM
    Địa chỉ: 70/1 Tổ 1, Kp Bình Đường 3, P. An Bình, Tp. Dĩ An, Tỉnh Bình Dương.
    Địa chỉ cũ: 1116, đường số 6, P. Tam Phú, Q. Thủ Đức, Tp. HCM - Xem bản đồ
    Email: thinhviendaminh@gmail.com