[Đến Mà Xem 70] Tôi đi tìm tôi

13-06-2017
Bởi: Nguyễn Hoàng Bảo Có: 0 bình luận 1372 lượt xem

Phan Văn Giáo

Để đáp lại tình yêu vô bờ bến của Thiên Chúa, tôi đi tìm tôi và tìm một con đường hữu hiệu nhất dẫn tôi đến cùng Ngài.

Mỗi người được sinh ra trên thế giới này đều có những ước mơ, những hoài bão về tương lai. Ước mơ về một sự đảm bảo cho cuộc sống hoặc có khi chỉ là những ước mơ rất hồn nhiên nhưng không bao giờ có thực. Khi còn bé, ta từng ước mơ trở thành những siêu anh hùng, những siêu nhân như trong truyện cổ tích, trong những bộ phim hoạt hình hoặc trở thành đại hiệp trong những bộ phim kiếm hiệp… Sau khi lớn lên, con người có những ước mơ sát với thực tiễn của cuộc sống hơn, phù hợp với bản thân. Có thể là trở thành ông to bà lớn, nhiều tiền của, có danh vọng và địa vị trong cuộc sống…

Tại sao con người lại ước mơ, đặt ra những hoài bão và những mục tiêu cho bản thân mình? Phải chăng con người muốn những ước mơ trở thành hiện thực để có được hạnh phúc hay chỉ là những ước mơ bất chợt xảy đến theo cảm tính? Phải chăng con người cố gắng đi tìm cho mình một con đường để có được hạnh phúc ở đời này, hạnh phúc về sự thỏa mãn vật chất cũng như về cả tinh thần? Cuối cùng, khi kết thúc sự sống ở trần gian này thì ai có thể khẳng định rằng mình đã có một cuộc sống hạnh phúc; và ai sẽ hối tiếc vì những gì đã qua rồi thì không bao giờ có lại nữa? Có những người sống trong hạnh phúc nhưng vẫn luôn cho rằng mình là nạn nhân của xã hội, của sự đau khổ, luôn cảm thấy thiếu thốn vật chất lẫn tiền bạc. Nhưng lại có những người dù thiếu thốn về vật chất, tình cảm nhưng luôn có tinh thần yêu đời, luôn nhận thấy mình là người hạnh phúc nhất, họ không cần tìm kiếm hạnh phúc nơi nào xa vời nhưng họ nhận ra rằng hạnh phúc là những gì họ đang có hiện tại, những gì đang xảy ra ở trước mắt họ và họ cho rằng đó là điều may mắn đối với họ.

Còn chúng ta thì sao?

Chúng ta thừa nhận mình được Thiên Chúa tạo dựng một cách diệu kỳ và vũ trụ này được Thiên Chúa tạo dựng để cho chúng ta làm chủ. Là một Kitô hữu, chúng ta có nhìn nhận rằng mình đang hạnh phúc hay thấy mình bất hạnh; mình được Thiên Chúa đoái thương hay đang bị bỏ rơi? Chúng ta hãy cảm tạ Ngài vì đã được Ngài đoái thương, còn nếu không thì thử suy nghĩ lại xem tại sao lại không.

Con người đáp trả tình thương của Thiên Chúa bằng nhiều cách khác nhau, họ làm đẹp lòng Thiên Chúa bằng nhiều cách khác nhau. Những người bước theo con đường hôn nhân và gia đình làm đẹp lòng Thiên Chúa bằng cách sống chung thủy, hòa thuận với nhau, chăm sóc dưỡng dục con cái bằng tình thương và trách nhiệm. Họ cũng chu toàn bổn phận với Giáo hội, với xã hội nữa. Những người bước theo con đời hiến dâng trọn vẹn cho Thiên Chúa thì làm đẹp lòng Thiên Chúa bằng đời sống thánh thiện trước mặt Chúa và người đời, họ sống theo lề luật, hãm mình để thoát khỏi sự ràng buộc của thân xác, họ dứt khoát bước từ bỏ chính mình bằng ba lời khuyên Tin Mừng. Họ được gọi là những ẩn sĩ, đan sĩ hay tu sĩ. Bằng nhiều cách, họ đem lời Thiên Chúa và tình thương của Người đi đến khắp mọi nơi, họ mang theo hình ảnh của Thiên Chúa và họ trở thành chứng nhân và công cụ hữu hiệu của Người.

Được Thiên Chúa mạc khải, tôi nhận biết tình thương cứu độ và hồng ân Người ban tặng cho tôi. Để đáp lại tình yêu vô bờ bến này, tôi đi tìm tôi và tìm một con đường hữu hiệu nhất dẫn tôi đến cùng Thiên Chúa. Con đường đó là gì? Con đường đó ở đâu? Liệu rằng tôi có thể đi hết tận cuối con đường đã chọn hay không?

Một con đường mà tôi đã xác định cho bản thân, con đường tôi đã chọn thì tôi sẽ quyết tâm hết mình để đi đến đích. “Ơn gọi Đa Minh” mà tôi bắt đầu khám phá hy vọng rằng sẽ dẫn đưa tôi đến gần Thiên Chúa để tôi được diện kiến thánh nhan Ngài. Đến gần Thiên Chúa, đó cũng chính là niềm khao khát của tất cả những ai đang mong chờ ơn cứu độ.

Tôi lên đường bắt đầu một cuộc hành trình mới vào một buổi chiều trên vùng đất Tây nguyên, xe xuất phát đưa tôi tiến về Sài Gòn, nơi nuôi dưỡng và đào tạo ơn gọi nhiều nhất trên đất nước Việt Nam. Xe lao đi vun vút trong đêm khiến tôi không khỏi phải suy nghĩ nhiều điều: sự bắt đầu mới với những thách thức và cơ hội. Con đường ơn gọi dâng mình cho Thiên Chúa ở Việt Nam được mọi người quan tâm cách đặc biệt, nhất là gia đình, người thân và bạn bè, họ đặt kỳ vọng quá lớn vào người đi tu, đó là niềm vui của họ và chính điều này khiến họ được thơm lây. Vô hình chung điều này tạo nên áp lực rất lớn đối với người đi tu.

Tuy nhiên, gia đình và những người thân sẽ góp phần tạo nên động lực cho bản thân để tôi cố gắng hết sức mình, họ cũng là hậu phương về mặt tinh thần cho tôi nhờ những lời an ủi, những lời cầu nguyện lúc tôi gặp khó khăn, thất vọng. Không có hậu phương nào vững chắc và tuyệt vời nhất cho bằng đó chính là Thiên Chúa, Ngài chính là đích đến của cuộc đời tôi và cũng là hậu phương tuyệt vời nhất, tôi sẽ không làm được gì nếu không có Ngài nâng đỡ và chỉ có Ngài mới chính là đích đến tối hậu của cuộc đời tôi, chính vì thế trong những khó khăn hay vấp ngã tôi luôn luôn đặt niềm tin cậy và niềm phó thác nơi Ngài.

“Hãy học cùng Ta, vì Ta dịu hiền và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an” (Mt 11,29). Đây là lời mời gọi của Đức Kitô dành cho những ai muốn học biết Ngài và đặt niềm phó thác nơi Ngài. Những lời này của Người đã in sâu trong tâm khảm tôi. Chính vì khao khát đáp lại lời mời gọi của Đức Kitô, tôi đã không ngần ngại quyết tâm lên đường đi tìm một chân trời mới, một cuộc sống mới trong ơn gọi dâng hiến trong Dòng Đa Minh. Tôi tự nhủ với lòng mình sẽ đáp lại lời kêu gọi của Đức Kitô bằng cách nghiêm khắc hơn với bản thân, hy sinh, hãm mình và những khổ chế, chăm chỉ học hành. Nhất là bằng cầu nguyện, tôi luôn trông cậy vào Chúa vì với sức riêng của mình, tôi sẽ không thể làm gì được vì tôi biết rằng tôi chỉ là hạt cát hư vô. Trong lời cầu nguyện, Đức Giêsu đã dâng lời cảm tạ Chúa Cha vì những môn đệ của Người: “Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã giấu không cho những người hiền triết và khôn ngoan biết những điều ấy, mà lại mạc khải cho những kẻ bé mọn” (Mt 11, 25-27).

Tôi lên đường mang bao nhiêu hoài bão và niềm tin về một chân trời mới như dân Israel ngày xưa lên đường để về Đất Hứa, như cha thánh Đa Minh lên đường để phục vụ Nước Thiên Chúa. Là một Thỉnh sinh Đa Minh, tôi cũng lên đường để đi tiếp con đường tôi đã lựa chọn, là con đường mà cha Đa Minh ngày xưa đã đi, là con đường mà Đức Kitô muốn tôi bước đi. Dù biết rằng không phải con đường nào cũng đầy hoa hồng, hơn nữa đây là con đường của những thử thách, của sự hy sinh, của những khó khăn luôn ngập tràn.

Lên đường để thoát khỏi sự ràng buộc của thân xác nặng nề, yếu đuối, để lột bỏ những đam mê của xác thịt, những lôi cuốn của thế tục. Lên đường để tìm về chính mình, tìm về nơi mình đã được tiền định từ trước muôn đời, tìm về nơi không còn mê lầm tội lỗi, tìm về nơi ánh sáng ngập tràn. Nơi đó chính là Thiên Chúa, là Đấng hằng hữu và là Đấng tạo dựng nên cả đất trời, nơi đó ta thuộc về Người mãi mãi, là hạnh phúc đích thực, là chân lý và là sự sống đời đời.

Từ khóa: , , ,

  • THỈNH VIỆN ĐA MINH VIỆT NAM
    Địa chỉ: 70/1 Tổ 1, Kp Bình Đường 3, P. An Bình, Tp. Dĩ An, Tỉnh Bình Dương.
    Địa chỉ cũ: 1116, đường số 6, P. Tam Phú, Q. Thủ Đức, Tp. HCM - Xem bản đồ
    Email: thinhviendaminh@gmail.com