Trong khi cầu nguyện một mình cũng như trong sứ vụ giảng thuyết, thánh Vinh Sơn hằng ngày được chiêm ngắm những linh hồn đạo đức còn sống trên thế gian, các linh hồn trong Luyện Ngục hay các thánh trên Thiên Đàng, các thiên thần, Đức Trinh Nữ Maria và cả chính Chúa nữa.
Một hôm đang khi cầu nguyện các xin ơn hoán cải cho các linh hồn, thánh nhân trông thấy một nữ tu rất đạo đức thuộc Dòng Phanxicô cũng đang cầu nguyện như ngài. Đôi mắt bà đẫm lệ, bà phủ phục dưới chân Chúa. Thánh nhân nghe thấy Chúa Kitô nói với bà: “Này con! Nước mắt của con làm vui thỏa lòng Ta, và Ta vui thích lắng nghe lời con cầu nguyện, nhưng những người tội lỗi và vô ơn kia đang xúc phạm đến luật lệ và báng bổ Thánh Danh Ta. Chúng đang nài xin một chút lòng thương xót của Ta. Ngược lại, chính chúng đang khiêu khích sự công chính của Ta”. Cùng lúc đó, Chúa mạc khải cho thánh nhân biết rằng vị nữ tu đó chính là thánh nữ Colette, vị thánh làm trổ sinh nhiều hoa trái trong công cuộc canh tân các chị em trong dòng. Chứng kiến cảnh tượng ấy, tâm hồn thánh Vinh Sơn ngập tràn tâm tình ca tụng và vui sướng hân hoan.
Vào một ngày khác, khi thánh nhân đang dâng lễ ở Valencia sau chuyến mục vụ tông đồ trở về, ngài thấy xuất hiện trước mặt một người phụ nữ đứng ngay bên phía trên bàn thờ. Xung quanh bà là những ngọn lửa đang cháy sáng và bà bế một đứa trẻ hình thù xấu xí. Kinh ngạc trước thị kiến ấy, thánh nhân khẩn nài bà, nhân Danh Chúa, cho ngài biết bà là ai và bà muốn gì. Người phụ nữ ấy cho biết bà là một trong số những người chị gái của ngài, tên là Phanxica và qua đời cách đây không lâu. Trước đây, bà kết hôn với một thương gia giàu có, nhưng chẳng bao lâu sau, người chồng này phải trẩy đi phương xa. Lợi dụng lúc ông chủ đi vắng, tên quản gia đã cưỡng ép bà chủ phạm tội với hắn. Hắn đe dọa sẽ giết bà nếu bà không đồng ý. Người phụ nữ không đủ sức để chống trả lại hành vi tội lỗi đó. Sau cơn hoảng hốt, bà bình tĩnh trở lại và tìm cơ hội để đầu độc và hạ sát tên quản gia bất lương này. Khi nhận ra mình có thai, bà quyết định phá hủy mầm sống đang tượng hình trong lòng. Bà những mong nỗi sầu khổ này sẽ mau chóng trôi qua, nhưng lại không dám xưng thú những tội lỗi này trong tòa giải tội. Kết quả bà đã làm gia tăng tội sát nhân của mình bằng rất nhiều lần phạm thánh khác. Sau cùng, tâm tình thống hối tràn ngập tâm hồn bà. Bà gặp một vị linh mục và xưng thú tội lỗi với sự thống hối chân thành nhất, và ba ngày sau bà qua đời. Thiên Chúa phán xét bà phải chịu một thời gian thanh tẩy trong luyện ngục. Vì thế, bà hiện ra với thánh Vinh Sơn, người em trai của bà, xin ngài cầu cùng Chúa rút ngắn thời gian đền tội cho bà. Ba ngày sau, bà hiện ra với thánh Vinh Sơn trong vinh quang, đầu đội vòng hoa, có các thiên thần bao quanh và bà lên Thiên Đàng. Trong chốc lát, thánh nhân không còn thấy chị mình đâu nữa. Những thành viên còn lại trong gia đình của ngài cũng mang đến cho ngài niềm an ủi sâu xa nhất. Ngài được trong thấy linh hồn cha, mẹ và các anh chị của ngài lên Trời mà không chịu sự thiêu đốt của lửa Luyện Ngục.
Vào một đêm nọ, khi thánh nhân đang say giấc trong tu viện ở Cervera, Tây Ban Nha, thánh Đa Minh hiện ra với hào quang rực rỡ làm cho thánh Vinh Sơn phải choàng tỉnh: “Này con!”, cha thánh nói: “Chúa đã sai cha đến thăm để truyền ban những khí cụ hữu ích cho con. Chính những khí cụ này sẽ làm tăng gấp đôi lòng nhiệt thành và mang lại cho con nhiều hoa trái trong công cuộc rao giảng Tin Mừng.” “Đúng vậy, con yêu dấu!” Đấng sáng lập nói thêm: “Hãy kiên trì cho đến chết trên con đường con đang đi, những công việc của con làm Thiên Chúa rất hài lòng. Lòng trung tín xuất phát từ những công việc này sẽ được ân thưởng xứng đáng cho con trên Thiên Đàng. Phần thưởng con sắp được Thiên Chúa ân ban cũng giống như vinh quang chính cha đang thụ hưởng. Con rất giống cha trong việc tuân thủ lề luật và sự thánh thiện, trong sự trong sạch và nhiệt thành vì ơn cứu độ các linh hồn. Cũng như cha, con được Chúa Kitô sai đến để giảng dạy Chân Lý Tin Mừng. Cha là cội rễ và thân của Dòng, còn con là một trong những nhành sinh nhiều hoa trái nhất và những bông hoa xinh đẹp nhất đang nảy nở trên đó. Hãy kiên trì trong con đường của con, để đến khi kết thúc cuộc đời lữ hành, con sẽ cùng ngự trị mãi mãi với Cha giữa các phúc nhân trên Nước Trời”
Thánh Vinh Sơn rất mực khiêm nhường, ngài cảm tạ cha thánh vì chuyến viếng thăm quý giá này và sốt sắng phó mình cho lời chuyển cầu của thánh phụ. Trong khi cuộc đàm đạo diễn ra, hai vị thánh nói chuyện lớn đến nỗi một vài người bạn đồng hành của thánh nhân, đang say giấc trong phòng bên đều bị đánh thức. Phêrô Moya đã nhìn thấy qua khe cửa, trong căn phòng nhỏ của thánh Vinh Sơn, một vị tu sĩ khả kính; vẻ mặt của vị tu sĩ này rực rỡ ánh hào quang và ánh sáng chiếu tỏa khắp cả phòng. Sáng hôm sau, các môn đệ phỏng đoán rằng vị thầy tinh thần của họ đã nhận được một hồng ân đặc biệt nào đó từ Trời. Họ hỏi ngài về vị tu sĩ hiện ra với ngài đêm qua. Thánh Vinh Sơn muốn giấu họ hồng ân đã lãnh nhận, nhưng họ cứ năn nỉ mãi nên ngài đành phải thuật lại cho họ điều đã xảy ra. Và thánh nhân yêu cầu họ phải giữ im lặng tuyệt đối cho đến khi ngài qua đời.
Các thiên thần đã nhiều lần hiện ra với thánh Vinh Sơn, nhưng có lẽ cuộc hiện ra của vị thiên thần Bản Mệnh của Barcelona đáng làm chúng ta phải lưu tâm nhất. Khi bước vào thành phố này, thánh nhân gặp một người thanh niên chói lọi ánh sáng, một tay cầm thanh gươm còn tay kia cầm một tấm khiên. Thánh nhân hỏi người ấy đang làm gì ở đó. Người ấy trả lời: Tôi là thiên thần Bản Mệnh của thành phố Barcelona. Thành phố này nằm dưới sự bảo vệ của tôi”. Trong bài giảng đầu tiên sau thị kiến đặc biệt này, thánh Vinh Sơn kể lại sự việc đã xảy ra cho ngài, chúc mừng những cư dân thành phố Barcelona vì niềm hạnh phúc lớn lao ấy, và khuyến khích họ dâng lời tạ ơn vị thiên thần đã bảo vệ và gìn giữ họ. Chính nơi đây, cư dân thành phố đã xây một nhà nguyện nhỏ nằm ngay ở chỗ vị thiên thần hiện ra với vị giảng thuyết thánh thiện này.
Không ai có thể nghi ngờ rằng những thị kiến về Mẹ Thiên Chúa thường xuyên được ban cho tôi trung của Mẹ là thánh Vinh Sơn. Một bức hình Đức Mẹ rất linh thiêng được cất giữ trong tu viện ở Valencia đã chứng thực về điều này. Thánh Luđôvicô Bêtran một ngày nọ cứ hỏi rằng liệu đây có phải là sự thật hay không, và ngài đã giải đáp rất rõ ràng như sau: “Bức tranh cho thấy không chỉ hai hay ba lần nhưng là liên tục Đức Trinh Nữ hiện ra với thánh Vinh Sơn, bởi vì Mẹ đối xử với thánh nhân như là người Mẹ dịu dàng nhất.”
Rõ ràng chính Chúa Giêsu Kitô cũng thường xuyên hiện ra với thánh Vinh Sơn như ở Avignon và Perpignan, khi chính Người cứu chữa thánh nhân một cách mầu nhiệm. Nhưng vì lòng khiêm nhường, thánh nhân cố giấu kín những ân sủng này đến nỗi con người khó có thể biết được. Chỉ bằng mưu mẹo đạo đức người ta mới trông thấy thánh nhân được nhấc bổng lên không trung, bay vòng quanh căn phòng và tự nơi ngài phát xuất một tia sáng khổng lồ. Trong khi thánh nhân lưu lại tại đan viện Biển Đức ở Josselin vùng Brittany, các đan sĩ thường xuyên đến phòng ngài vào ban đêm để nhìn ngắm vị thánh của họ qua khe cửa. Họ nhìn thấy ngài ngủ trên sàn nhà, lấy cuốn Kinh Thánh làm gối và khuôn mặt tỏa ra ánh sáng chiếu rọi cả căn phòng. Quá đỗi kinh ngạc, những đan sĩ đạo đức này cho phép vị bá tước vùng Rohan làm chứng về cảnh tượng lạ thường này. Ông bị ấn tượng sâu sắc đến nỗi, đối với ông, khoảnh khắc ấy trở thành gương mẫu của lòng đạo đức chân chính. Thánh Vinh Sơn đón nhận những đặc sủng này với sự khiêm nhường sâu thẳm và cẩn trọng khôn ngoan. Ngài khuyên các môn đệ không nên tò mò ao ước và phải khôn ngoan phân định đặc sủng nào thực sự cần thiết cho sứ vụ tương lai của họ. Bởi lẽ, thánh nhân hiểu rằng thần khí bóng tối có thể biến ngài thành một thiên thần ánh sáng thì cũng có thể dễ dàng dùng chính ngài để thay thế cho Thiên Chúa trong những hoàn cảnh này.
Phân định thần khí là một điểm nổi bật nơi thánh nhân. Một người sinh sống ở Barcelona là Luđôvicô Cataldo, đang phải gánh chịu những cơn đau đầu khủng khiếp. Ông không tin những phép lạ hằng ngày của thánh Vinh Sơn, bệnh tình của ông không thuyên giảm chút nào dù đã thử qua nhiều phương thuốc khác nhau. Một ngày nọ, ông đánh bạo đi đến nhà thờ của các Anh Em Giảng Thuyết vào đúng lúc thánh Vinh Sơn đang bước xuống từ bục giảng. Ông nói với ngài: “Thưa cha! Đã hai năm rồi con phải chịu đựng những cơn đau đầu kinh khủng, con khẩn nài cha hãy giúp con”. Thánh nhân đáp lại: “Cha chẳng phải là Thiên Chúa cũng chẳng phải là bác sĩ, làm sao cha có thể chữa cho con được!”. Nghe thế, người đàn ông đau khổ này hiểu rằng thánh nhân thấu suốt những suy nghĩ bí mật trong tâm hồn vốn hoài nghi của ông. Nhưng được ơn Chúa giúp và gạt qua tất cả sự ngượng ngùng, một lần nữa ông nói với thánh nhân: “Đến lúc này, con vẫn tin chắc cha sẽ ban cho con ân huệ này”. Thánh nhân đáp lại: “Nhưng con có thật sự tin không?”. Ông thưa: “Chắc chắn thưa cha!”. Sau đó thánh nhân đặt tay lên trên đầu Luđôvicô và nói: “Ông đã được chữa lành, hãy cảm tạ Thiên Chúa và hãy tin rằng là những ai phục vụ Người thì luôn được trao ban những quyền năng cao cả.” Căn bệnh chấm dứt hoàn toàn đến nỗi trong suốt quãng thời gian hơn 40 năm sau đó, người đàn ông này không bao giờ còn phải chịu những cơn đau đầu, dù là nhẹ nhất.
Ngày nọ, một người tên là Gaja đến gặp thánh Vinh Sơn và nài nỉ thánh nhân nhận anh vào đoàn của ngài. Thánh Vinh Sơn sẵn lòng nhận anh, nhưng ngài nói anh nên bán tất cả những gì anh đang có và phân phát tiền bạc ấy cho người nghèo. Anh bán tài sản được 400 đồng tiền vàng. Anh bí mật giữ lại 200 đồng, đưa số tiền còn lại cho người nghèo và sau đó báo cho thánh nhân rằng anh đã làm đúng theo yêu cầu của ngài. Nghe những lời ấy, thánh Vinh Sơn nhìn thẳng vào anh và nói: “Ôi! Con người hèn tin! Phải chăng ngươi nghĩ rằng ngươi sẽ thiếu thốn tiền bạc trong đoàn của ta sao? Có lẽ ngươi cho rằng ta ngu dốt không biết điều ngươi đã làm. Hãy đi và phân phát số tiền còn lại cho người nghèo. Ta sẽ không nhận ngươi vào làm thành viên trong đoàn của ta. Ta không muốn nhận một người môn đệ như thế.” Nghe những lời khiển trách ấy, quá bất ngờ, anh lao mình nằm dưới chân thánh nhân và năn nỉ ngài tha thứ cho anh. Anh hứa rằng sẽ dâng cho người nghèo số tiền anh đang cất giữ. Lời hứa này làm vui lòng thánh nhân và ngài biết anh đã quyết tâm thi hành. Ngài âu yếm ôm chầm lấy anh và nhận anh vào đoàn của ngài.
Trong số những người lữ hành theo vị tông đồ của Thiên Chúa, có một người tự trong lòng luôn nghi ngờ những phép lạ và những cuộc hoán cải do vị thánh sống này thực hiện. Theo lối sống của người Pharisêu, cặp mắt của họ luôn luôn soi mói vào Đấng Cứu Thế cốt là để tìm ra những lỗi lầm Người. Người đàn ông này cũng vậy, ông luôn xăm soi những lời nói và hành động của thánh nhân để biến chúng thành trò cười. Một ngày nọ, thánh Vinh Sơn chủ động đến bắt chuyện với ông. Ngài chăm chú nhìn thẳng vào ông và bắt đầu tẩy trừ tất cả những suy nghĩ, những khiển trách và chỉ trích hằn lên tâm hồn người đàn ông này liên quan đến sứ vụ tông đồ của ngài. Thánh Vinh Sơn thực hiện điều này với lòng tín thác và một sức mạnh phi thường đến nỗi ông cảm thấy lúng túng và ăn năn. Ông nằm phủ phục dưới chân thánh nhân và khiêm tốn nài xin ngài tha thứ. Thánh Vinh Sơn sẵn sàng tha thứ, nhưng đồng thời ngài cũng quở trách ông với tâm tình hiền phụ, ngài nói: “Hãy chú tâm đến việc con làm và đừng quá chú tâm đến việc của người khác.”
Một người Aragon tên là Don Ferdinan cũng thuộc đoàn của thánh nhân. Ông là một người không trung thực, chỉ thể hiện sự thánh thiện bên ngoài nhưng thực chất tâm hồn ông thì trống rỗng. Hậu quả là tất cả những việc làm giả dối này càng đẩy Don Ferdinan xuống hố sâu tội lỗi, bởi vì ông tự kéo mình ra khỏi sự hoàn thiện đích thực mà ông cùng những người đồng hành thụ huấn nơi thánh Vinh Sơn. Sự giả hình này được che đậy rất tinh vi đến nỗi, xét về tính con người mà nói, thì khó có thể phát hiện ra được. Nhưng thánh Vinh Sơn luôn được ơn soi sáng để có thể thấu suốt mọi bí nhiệm. Một lần, ngài đưa Don Ferdinan riêng ra một chỗ và nói: “Thật sự, giả như cha không biết một ngày nào đó con sẽ làm tổn hại cho danh tiếng của cha, thì cha cũng sẽ đuổi con ra khỏi đoàn, vì con là người độc ác.” Những lời này làm cho Ferdinan cảm thấy ngượng ngùng, xấu hổ và tràn đầy tâm tình thống hối. Ông nài xin ngài: “Thưa cha, xin cầu nguyện cùng Chúa cho con.” Thánh nhân đáp lại: “Cha đã cầu nguyện cho con rồi. Chắc chắn con sẽ không bị kết án. Hơn nữa, con sẽ làm trổ sinh nhiều hoa trái thánh thiện và sẽ sống thêm nhiều năm nữa. Hãy tìm và đọc cuốn sách: Du Mepris du Monde (sự khinh chê thế gian).” Lời tiên tri của thánh Vinh Sơn đã thật sự được ứng nghiệm. Thật vậy, Don Ferdinan đã sống một cuộc đời đầy nhân đức, ông không ngừng thăng tiến cuộc đời của mình và thậm chí trở thành cha tuyên úy của nhà vua và của Đức Giám mục thành Telesia. Năm 1454, Don Ferdinan đã hiện diện ở Napoli để góp phần vào án phong thánh cho thánh Vinh Sơn bằng cách đưa ra nhiều lời chứng về những phép lạ ông đã chứng kiến. Ông đã tỏ lòng ngưỡng mộ các nhân đức của thánh Vinh Sơn. Chính những nhân đức này đã làm sáng tỏ phần còn lại trong lời tiên tri của thánh nhân, vị thầy của ông: “Con sẽ không bị kết án”.
Khi nghe lời thú tội của hối nhân, thánh Vinh Sơn tận tình giúp đỡ họ nhận ra những lầm lỗi họ quên lãng khi xét mình. Nhưng điều đặc biệt hơn là trong khi giảng thuyết, thánh nhân luôn luôn nhìn thẳng vào những người mà trước đây ngài chưa từng quen biết. Sau đó, ngài sẽ đi vào chủ đề về tội lỗi, một chủ đề giáo dân vẫn thường hay mắc phải trong cuộc sống. Ngài trình bày tất cả những tình huống phạm tội một cách rõ ràng và chính xác đến nỗi dân chúng thường nói: “Người này là một vị thánh vì ngài thấu suốt mọi bí ẩn tâm can của chúng ta”. Dù đó là người cho vay nặng lãi, người ngoại tình, kẻ cướp, sát nhân, hay một người phạm những tội kinh tởm nhất, thì ngôn từ của thánh nhân vẫn tạo ra sự ảnh hưởng rất sâu sắc lên tâm hồn của họ. Bằng lập luận chặt chẽ và tài hùng biện bừng cháy lửa tình yêu trong mỗi bài giảng, thánh nhân đã hoán cải biết bao người tội lỗi trở thành những người công chính và biết ăn năn sám hối.
Xưa kia, Thiên Chúa bày tỏ cho ngôn sứ Êdêkien những việc làm kinh tởm của dân Người và vị ngôn sứ khuyên dân chúng hãy ăn năn sám hối, thì ngày hôm nay Thiên Chúa cũng ban ơn soi sáng này cho thánh Vinh Sơn. Bất cứ nơi nào thánh nhân rao giảng, ngài đều thấy tội lỗi của dân chúng và những vết thương trong tâm hồn họ. Chính đặc sủng này làm cho lời nói của ngài ẩn chứa đầy sự khôn ngoan, thông thái và sinh ích trong việc sửa chữa sai lầm thiếu sót.
***