Dấu Ấn “Kinh Lý” Dưới Ánh Hạ Vàng!

02-08-2017
Bởi: Nguyễn Thế Truyền Có: 0 bình luận 3870 lượt xem

Tại Họ đạo Kinh Lý – địa phận Cần Thơ. Địa chỉ: Xã Long Hưng, huyện Mỹ Tú, tỉnh Sóc Trăng. Cha sở: Tô-ma Ngô Tấn Kha.

Thượng Đế quả rất tài tình khi tạo dựng nên bốn mùa lần lượt nối tiếp đều theo vòng xoay của tinh cầu. Quả vậy, mỗi mùa đều vẽ nên trong bức tranh rộn ràng của cuộc sống những dấu ấn và đặc trưng riêng biệt. Nếu xuân là khoảng thời gian để muôn loài bừng tỉnh sức sống, nếu thu là chuỗi tháng ngày thơ mộng theo chiếc lá đong đưa theo chiều gió, nếu đông là giọt nắng chưa kịp vương xuống đất đã bị giá lạnh đóng băng thì quả thực, mùa hè lại là mùa của hoạt độngtrao ban. Hoạt động vì đã có sức sống kín múc từ nguồn mạch mùa xuân và trao ban những gì mình đã có, đã được tích lũy cho những vùng đất, những con người còn thiếu ánh xuân vàng.

Đến với họ đạo Kinh Lý trong một buổi chiều mùa hạ đầy nắng. Cái nắng trời kèm theo những luồng không khí oi bức không ngăn cản nổi quả tim đang sôi sục nhiệt huyết của đoàn chúng tôi, thầy Martino Nguyễn Sĩ Lưu, O.P. cùng 10 anh em thuộc lưu xá Đa Minh (phụ xá Tô-ma A-qui-nô, Cần Thơ) và tôi, chút nắng hạ chập chững đến với vùng đất chưa từng biết tên mình và mình cũng chưa từng gọi tên một viên sỏi, viên đá chốn đây.

Băng qua đoạn đường gần 60 cây số từ Cần Thơ đến với họ đạo này, đoàn chúng tôi đã đặt chân đến một ngôi thánh đường khá khang trang cùng với một khuôn viên rộng rãi chất đầy nắng. Cha sở Tô-ma Ngô Tấn Kha và quý dì dòng Chúa Quan Phòng đang phục vụ tại đây đã đón tiếp anh em chúng tôi thật niềm nở ân tình, chu đáo và thoáng thấy trên nét mặt của các ngài một niềm hỷ hoan và cũng căng đầy những thao thức. Bởi chăng chốn này, có thể nói là một họ đạo xa xôi hẻo lánh của địa phận Cần Thơ, với số gia đình có đạo không đáng kể, đa số là người bên lương và đa phần đã di dân lên những thành phố lớn lập nghiệp. Các ngài thêm phần hoan hỷ vì có được thêm những bàn tay giúp đỡ của anh em chúng tôi khi đến đây phụ giúp việc “rao giảng Lời Chúa” và tiếp dạy những kiến thức sơ đẳng thuộc ba môn Toán – Anh ngữ và Tiếng Việt. Đồng thời, các ngài (và cả chúng tôi nữa) cũng canh cánh thao thức sao cho những em thiếu nhi cùng với những gia đình đang sinh sống nơi đây chưa được ánh sáng của Chúa soi đường, qua đợt nắng hạ này, được tìm thấy một lẽ sống cao vời: được nhận biết Chúa và gia nhập vào Hội Thánh qua bí tích Rửa tội.

Buổi sáng, khi ánh vàng của kim ô đã ló rạng, chúng tôi tham dự thánh lễ ban mai và nguyện xin Chúa ban thêm sức mạnh cho chúng tôi làm việc trong một ngày mới. Hai tuần lễ đầu, chúng tôi tranh thủ tập các bài múa cử điệu vào buổi tối để hôm sau có thể múa mẫu cho các em múa theo. Có thể nói, các em thiếu nhi nơi này hoàn toàn xa lạ với các hoạt động như sinh hoạt vòng tròn, các trò chơi tập thể, các bài múa cử điệu… Bởi thế, trong những ngày đầu, anh em chúng tôi đã cố gắng tập dợt thật kĩ càng để trong các giờ sinh hoạt ban sáng, chúng tôi đứng hàng trên múa mẫu cho các em múa theo. Thoạt đầu, các em còn ngại ngùng bẽn lẽn với các tiết mục này nhưng sau đó vài ngày, dường như tất cả các em đã tham gia nhiệt tình và hăng hái nhún nhảy theo “rất ư là có tinh thần”. Đó là một tín hiệu đáng mừng cho cả đoàn chúng tôi.

Ban chiều, các em đến lớp để tham dự các giờ học văn hóa. Thiệt tình mà nói, các em nơi đây đến lớp rất sớm. Quy định bắt đầu tiết thứ nhất lúc 13 giờ 30, nhưng từ 12 giờ 30 là đã thấy một số em có mặt nô đùa tại lớp rồi. Chúng tôi tham gia dạy văn hóa từ lớp 1 cho đến lớp 12. Đáng vui thay, ban đầu chỉ có vỏn vẹn 70 em nhưng “hữu xạ tự nhiên hương”, số lượng các em đến lớp tăng lên tới ngót nghét 150. Các anh em sinh viên và tôi được phân công thành những “giáo viên không chuyên” đứng các lớp với ba môn căn bản như đã nói ở trên, Toán – Anh ngữ  và Tiếng Việt. Có thể nói, với sự chuẩn bị và hướng dẫn tận tình của các sinh viên, các em thiếu nhi đã được ôn luyện lại vốn kiến thức đã được học trên trường và đồng thời, chúng tôi cũng không quên giúp các em những bài học về đạo đức, vệ sinh chung, lời ăn tiếng nói và cả tinh thần đồng đội, làm việc nhóm và cách học sao cho ngày càng tiến bộ.

Không thể không nói đến ở đây những trường hợp đặc biệt mà chúng tôi đã có dịp gặp gỡ và giao tiếp. Có một em học lớp 4 bị tật từ khi mới lọt lòng mẹ, đến năm 6 tuổi em mới có thể đi được. Mẹ em kể: “Từ năm lớp 1 là tôi phải cõng cháu đi học mỗi ngày, có hôm phải ngồi lại cầm tay cháu viết, đến giờ cháu viết còn chậm lắm nhưng bù lại nó mau nhớ và nhớ bài lâu lắm!”. Tôi đã tìm đến em và ngồi cạnh tập em viết, tôi cảm động và nghẹn ngào tâm tình tạ ơn. Tôi thấy mình hạnh phúc vì mình không rơi vào hoàn cảnh của em và tôi muốn thốt lên lời đồng cảm với số phận của em và mong em sẽ tiếp tục được con đường học hành của mình. Lại nữa, có ba anh em (anh hai lớp 6 và hai cậu em lớp 2) cuốc bộ gần một tiếng rưỡi đồng hồ để đến đây sinh hoạt buổi sáng và học các buổi chiều. Tôi hỏi em hoàn cảnh, em xúc động kể tôi nghe. Tôi được biết bố mẹ em đã chia tay, mỗi người đã có một gia đình mới nên ba cụ cậu này phải sống chung với cô hai và chưa lần nào được gặp lại người sinh ra mình kể từ ngày đau buồn đó. Và còn nhiều những trường hợp, hoàn cảnh khác nữa ở chốn này đã làm tôi cảm động và thực lòng muốn chắp thêm cho các em những đôi cánh của ước mơ thay đổi, vượt lên số phận nghiệt ngã để cập bến tương lai với những mảng màu tươi sáng hơn. Nếu đó không phải là một dấu ấn thật đẹp, thật đáng khắc ghi vào tâm khảm mình thì hỏi chăng còn điều gì đẹp hơn nữa dưới ánh nắng của mùa hạ này?

Vào chiều ngày Chúa Nhật XVI Thường Niên, họ đạo vui mừng vì có thêm 6 em được xưng tội rước lễ lần đầu và 2 anh chị dự tòng. Thật là một niềm vui mừng đáng quý vì sau những tháng ngày học hỏi giáo lý, sự hướng dẫn tận tình của cha sở và sự đồng hành của quý dì, các em đã hạnh phúc biết bao khi được “đến bàn tiệc thánh”. Tôi thấy các em tươi cười và nụ cười ấy cũng lan tỏa trên khuôn mặt của các bậc phụ huynh. Thánh lễ diễn ra sốt sắng và trang trọng trong một buổi chiều thật ấm cúng, ngoài trời vài hạt mưa lất phất cũng hòa chung niềm vui ấy!

Niềm vui nối tiếp niềm vui, vào sáng ngày thứ 2, họ đạo hân hoan chào đón vị cha chung của địa phận, Đức Cha Stephano Tri Bửu Thiên, đến thăm họ đạo và ban bí tích Thêm Sức cho 10 em là con em của một số gia đình nơi đây. Chào đón Đức Cha và hiện diện trong Thánh lễ không chỉ có những em được lãnh nhận bí tích, các bậc phụ huynh, giáo dân trong họ đạo mà đặc biệt còn có đông đảo các em bên lương dân – những em đã tham gia khóa học văn hóa hè vừa qua nữa. Ngôi thánh đường trở nên đông đảo và ấm cúng khác hẳn mọi ngày vì thánh lễ đặc biệt hôm nay – thánh lễ Thêm sức đầu tiên của họ đạo sau gần 42 năm thành lập. Tôi đã cảm nhận được niềm vui rạng rỡ và sâu lắng của từng thành phần dân Chúa trong họ đạo và các anh em trong đoàn chúng tôi cũng hiệp thông trong niềm vui trọng đại này.

Ba tuần đã lặng lẽ trôi qua với ngày cắm trại thật nhiều niềm vui và cảm xúc. Ngày cắm trại hôm nay, thứ tư 26/07/2017, có thể nói, là dịp cắm trại đầu tiên được tổ chức tại khuôn viên họ đạo này. Chính vì lẽ đó mà các em thiếu nhi (cả những bậc phụ huynh nữa) cũng rất náo nức để cùng tham gia sinh hoạt, vui chơi trong ngày hội của toàn họ đạo. Ngày trại được tổ chức với chủ đề: “Sống yêu thương” và bài hát được chọn cho cả ngày trại là “Chung sống”. Thật là ý nghĩa khi cha sở đã sáng kiến và chọn chủ đề này để có thể gợi lên trong tâm thức của các em một ý niệm về “Sống – Yêu – Phục vụ”. Các em thiếu nhi được chia ra thành 6 tổ, mỗi tổ có một tên thánh và khẩu hiệu khác nhau. Cùng với đó, các anh em sinh viên cũng được phân công để đồng hành cùng với các em trong suốt ngày cắm trại. Không thể dùng từ gì khác hơn từ “Tuyệt vời” để diễn tả những cung bậc cảm xúc trong ngày cắm trại này. Cuối ngày, trong phần văn nghệ phát thưởng tổng kết khóa văn hóa hè, các em thiếu nhi đã được nhận các phần quà cho các cố gắng học tập tại họ đạo trong suốt thời gian qua, các em có giấy khen trên trường cũng được nhận các phần quà khích lệ tinh thần hiếu học. Có thể nói, các em lộ rõ niềm vui phấn khởi trên khuôn mặt mình vì những phần quà nhận được từ họ đạo, có em khệ nệ ôm cả hai ba chồng tập về, kéo xệ cả vai xuống mà vẫn nhảy cẫng lên vui sướng hân hoan!

Sáng hôm sau, bầu trời còn đương cơn u ám và tiết trời se lạnh, nắng như e thẹn chưa bước ra khỏi vùng mây tăm tối, đoàn chúng tôi cùng các em thiếu nhi tham dự thánh lễ tạ ơn thật sốt sắng và chan chứa ân tình. Tạ ơn vì một tháng qua với biết bao hồng ân của Chúa đã ban xuống trên từng người trong họ đạo Kinh Lý này. Tạ ơn Chúa đã cho chúng tôi có dịp được đến nơi đây để “hoạt động và trao ban”, được học hỏi thêm rất nhiều điều hầu tích lũy thêm kinh nghiệm mục vụ tại những vùng xa xôi hẻo lánh, vùng ngoại vi của cánh đồng lúa bao la bát ngát. Các em đã không quản tiết trời se lạnh và đã đến để tiễn chúng tôi ra về. Và rồi, những giọt nước mắt đã rơi, đã rơi trên những đôi má trắng ửng hồng đầy trong sáng và thơ ngây của các em. Các em như tỏ lòng cảm kích, cảm ơn và biết ơn cha sở, quý dì, những người đã cộng tác và tất cả những thành viên trong nhóm Hè thiện nguyện của chúng tôi đã tạo cho các em một sân chơi lành mạnh bổ ích, một mùa hè thật ý nghĩa và đáng nhớ, một kỉ niệm mà tôi thiết nghĩ các em (cả chúng tôi nữa) khó lòng mà quên được: Niềm vui nối tiếp niềm vui – Ai nỡ vội chôn vùi?

Chia tay họ đạo Kinh Lý, điều để lại trong lòng tôi ấn tượng sâu sắc nhất chính là tâm tình đơn sơ, hiền lành và chất phác của các em thiếu nhi (bên đạo cũng như bên lương). Các em cần có thêm những khoảng màu sáng cho bức tranh tuổi thơ của mình, cần có thêm những bàn tay nâng niu ân cần cho những bước tiến của mình và đặc biệt, các em cần có thêm những tia nắng ấm áp để sưởi ấm những góc khuất của cuộc sống, để tiếp thêm tinh thần hiếu học và vươn lên trong cuộc sống và để chính ánh sáng của Đức Ki-tô phục sinh sẽ soi dẫn chỉ lối cho cuộc đời của các em.

Nắng hạ đã tan, nhưng dư âm của đợt nắng hạ năm nay vẫn còn mãi trong tôi…

Từ khóa:

  • THỈNH VIỆN ĐA MINH VIỆT NAM
    Địa chỉ: 70/1 Tổ 1, Kp Bình Đường 3, P. An Bình, Tp. Dĩ An, Tỉnh Bình Dương.
    Địa chỉ cũ: 1116, đường số 6, P. Tam Phú, Q. Thủ Đức, Tp. HCM - Xem bản đồ
    Email: thinhviendaminh@gmail.com