Nguyễn Thiện Chí
Lạy Ngài! Xin dạy con, xin dẫn dắt con để con là người lữ khách bước đi trong bình an.
Đến trong đời con thân là cát bụi
Không ngậm ngùi dù kiếp sống phù vân
Chúa đã yêu gọi tên con ngàn thuở
Từ hư vô cho hiện hữu nên người.
Yêu thương con khi trước cả chào đời
Với tình yêu ôi diệu vời khôn ví
Nâng niu con từ trong lòng thân mẫu
Cánh tay Ngài dẫn lối bước con đi.
Sống trên đời thân con là lữ khách
Giữa cuộc trần đầy thử thách chông gai
Nhìn tương lai mịt mờ xa vời vợi
Bước đường đời mưa – gió – nắng đầy vơi.
Sống kiếp người, con mang phận tội nhân
Vấn vương tội lỗi u mê hồng trần
Lòng nhân Chúa vẫn tuôn tràn suối ơn
Thương ban dẫn lối con về đường ngay.
Không chối chê Chúa cất tiếng gọi mời
Ra đi loan báo cho người muôn nơi
Lời ban ân sủng Tin Mừng bình an
Nhân gian khắp cõi muôn vàn hồng ân.
Trọn một đời xin dâng hiến Chúa ơi
Niềm hy vọng của chúng con nơi Ngài
Đường dài miệt mài lòng con vui bước
Mong sao tới bến phúc nhàn thiên thu.