[Đến Mà Xem 69] Lắng Nghe Tiếng Chúa Trong Thinh lặng

21-10-2017
Bởi: Nguyễn Thế Truyền Có: 0 bình luận 1892 lượt xem

Martin Hồ Đình Huỳnh _

Chúa đã nhẹ nhàng đến bên và gõ vào cánh cửa tâm hồn của anh…. Tiếng mời gọi ngọt ngào lắm thay và từ đây anh từ bỏ mọi sự và bước vào con đường Ngài đã mời gọi.

Đất trời như chìm trong giấc mộng, những bước chân lạc lõng trong màn đêm, chưa bao giờ anh cảm thấy buồn như bây giờ. Những cơn mưa bất chợt kiểu khí hậu miền Nam vào những ngày cuối tháng mười, mưa bay bay trong khoảng không gian vắng, mưa không lớn chỉ đủ ướt áo nhưng mang cảm giác lạnh, một cái lạnh tê tái. Chẳng biết rõ lạnh vì mưa hay lạnh vì lòng người trống rỗng. Hành lang Chủng Viện không còn một bóng người, chỉ còn anh với mưa. Anh bước chầm chậm trên những viên gạch, những bước chân mang đầy tâm trạng bởi những chuyện xẩy ra trong cuộc sống thường ngày, tiếng gió rít lên từng đợt qua từng ô cửa sổ nhà nguyện càng thách thức lòng người.

Mưa mang nỗi nhớ về bên anh. Có lẽ, đã có quá nhiều chuyện xảy ra trong cuộc sống khiến anh mệt mỏi. Bây giờ, anh cần một khoảng không gian thinh lặng để suy nghĩ. Bất chợt anh dừng chân bên cửa nhà nguyện, anh tự hỏi: Ta đang tìm gì và ta đang đi về đâu? Vào khoảng thời gian này của bốn năm về trước, Chúa đã nhẹ nhàng đến bên và gõ vào cánh cửa tâm hồn của anh để rồi Chúa đã kết nối một cuộc thần duyên. Tiếng mời gọi ngọt ngào lắm thay và từ đây anh từ bỏ mọi sự và bước vào con đường Ngài đã mời gọi.

Giờ đây, trong căn nhà nguyện này, không gian thinh lặng bao trùm mọi vật. Đôi mắt anh chợt nhòe đi vì nước mắt, anh nhìn lên Thánh giá và thốt lên: “Chúa ơi ! Ngài đang ở đâu, Ngài có nghe tiếng con chăng? Lạy Chúa, nếu Ngài nghe tiếng con, xin cho con được biết mục đích con đi theo Ngài, ở trong nhà Ngài”. Và rồi anh thiếp đi trong không gian thinh lặng. Ở nơi đây, ngay giây phút này, không gian như ngừng chuyển động. Trong giấc mơ anh thấy Chúa Giêsu đã đến bên và ôm anh vào lòng, một cái ôm chứa chan tình yêu thương, cái ôm trìu mến truyền cho anh đủ dũng cảm để thốt lên rằng: “Người muốn con làm gì đây? Khi mọi thứ xung quanh đều không như con mong muốn”. Ngài chỉ cười, một nụ cười chan chứa bình an, Ngài lên tiếng phá đi sự căng thẳng và nặng nề. Ngài đã kể cho anh một câu chuyện về Thánh Gioan Don Bosco: “Trời về khuya, Cha Don Bosco lạc vào một thị trấn, Ngài không tìm được chỗ nghỉ qua đêm. Cuối cùng, Ngài đã gõ cửa một nhà phú hộ giàu có và người ta cho Ngài qua đêm tại một nhà kho. Cha Thánh đã vui vẻ đón nhận. Sáng hôm sau, Cha không quên cám ơn ông chủ đã tiếp đón nồng hậu. Sau này, khi được hỏi về Thánh Don Bosco, nhà phú hộ giàu có thốt lên rằng: ‘Nếu tôi biết đó là một vị Thánh thì tôi sẽ cho Ngài ở một phòng khang trang và tiếp đón Ngài cách nồng nhiệt hơn”.

Chúa nói tiếp: “Con à ! Nếu như nhà phú hộ kia biết Don Bosco sau này trở thành một vị thánh thì hẳn ông đã đối đãi tốt hơn. Con cũng vậy, nếu sau này một trong những người anh em con trở thành một vị thánh thì hẳn cách cư xử của con sẽ khác và cuộc sống của con cũng sẽ khác. Hãy nghiệm xem cuộc đời của các vị thánh, các Ngài đã sống chứng nhân giữa đời, dù trải qua bao nhiêu sóng gió, thử thách trong cuộc sống và các Ngài kể như là viên đá bị người thợ xây loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường”. Chúa hỏi anh: “Con có thật sự hạnh phúc khi phải khổ vì Ngài đôi chút không?”. Câu hỏi đó khiến anh cảm thấy xấu hổ vì bao lâu nay những thử thách anh phải đối diện khiến anh chán nản và nghi ngờ tình yêu của Ngài, trong thâm tâm anh muốn nói: “Lạy Chúa, Ngài biết và biết mọi sự về con, là con yêu mến Ngài”. Chúa nói: “Con có biết tại sao tâm hồn con lại sao động không? Vì từ trước đến nay con chưa bao giờ biết cầu nguyện, con kể mọi thứ con đã làm, mọi chuyện xảy ra trong cuộc sống và con xin điều này điều nọ nhưng chưa bao giờ con để Ta chiếm lấy tâm hồn con một cách trọn vẹn. Con hãy nhớ rằng Thiên Chúa không bao giờ ở trong tâm hồn đã chật cứng với mọi thứ công việc và tính toán hơn thiệt. Con chỉ có thể gặp được Ta bằng sự đơn sơ chân thành và bằng việc chu toàn bổn phận nhỏ bé hằng ngày. Những điều đó là một sự hy sinh can đảm lớn lao. Trong cuộc sống, khi con mong muốn ai làm gì cho con thì con cũng hãy làm cho họ như vậy, vì lúc đó con làm không phải cho họ nhưng làm cho Ta.”

Người chỉ tay về tượng chịu nạn và nói rằng: “Con hãy nhìn xem, Thánh Giá mà con ngước nhìn khi cầu nguyện đó là thập giá của Ta, thập giá mà Ta đã chịu đóng đinh. Con hãy nhìn lên đó mỗi khi gặp khó khăn trong cuộc sống, can đảm vác thánh giá đời mình. Con hãy ký thác đường đời cho Ta, vì Cha Ta luôn ban Thánh Thần giúp đỡ con và sẽ không một thử thách nào xảy mà lại vượt quá sức của con”. Anh tỉnh dậy và không thấy Chúa đâu, chỉ còn mình anh ở trong không gian vắng lặng của nhà nguyện.

Ngoài trời mưa vẫn rơi, gió mỗi lúc càng mạnh hơn, lòng ngập tràn hạnh phúc, tiếng khóc của anh vỡ òa trong khoảng không thinh lặng. Bất chợt, trong tâm hồn của anh vang lên lời Thánh vịnh 129:

“Từ vực thẳm, con kêu lên Ngài, lạy Chúa
Muôn lạy Chúa, xin Ngài nghe tiếng con.
Dám xin Ngài lắng tai để ý
nghe lời con tha thiết nguyện cầu.
Ôi lạy Chúa, nếu như Ngài chấp tội,
nào có ai đứng vững được chăng ?
Nhưng Chúa vẫn rộng lòng tha thứ
Để chúng con biết kính sợ Ngài…”

Từ khóa: , ,

  • THỈNH VIỆN ĐA MINH VIỆT NAM
    Địa chỉ: 70/1 Tổ 1, Kp Bình Đường 3, P. An Bình, Tp. Dĩ An, Tỉnh Bình Dương.
    Địa chỉ cũ: 1116, đường số 6, P. Tam Phú, Q. Thủ Đức, Tp. HCM - Xem bản đồ
    Email: thinhviendaminh@gmail.com