Nguyễn Bảo Hoàng
Chập chững bước đi trên con đường mới, bản thân mỗi người phải thay đổi để thích nghi được với những điều kiện mới…
Những bước chân đầu tiên
Cuộc sống là một cuộc hành trình. Trong cuộc hành trình kéo dài cả đời người ấy lại gồm những hành trình ngắn nối tiếp nhau. Gieo bước hành trình để tìm cho mình những điều mới lạ, để đạt được mục đích bản thân đề ra. Những cuộc hành trình ngắn ngày đưa ta đến với những vùng đất mới, để nghỉ ngơi, khám phá. Sau đó ta lại trở về với nhịp sống hằng ngày, với những thói quen đã hình thành sâu trong cuộc sống thường nhật. Có những hành trình kéo dài, đi mãi mà không quay trở lại. Đi để bước trên một con đường mới, thích nghi với điều kiện khác, để đạt được mục đích của lý tưởng bản thân. Chọn cho bản thân con đường để đi, cất bước lên đường là quyết định của mỗi người. Con đường ấy có phù hợp hay không phụ thuộc vào ý chí, lòng yêu mến và sự quyết tâm đi đến cùng của ta.Đời dâng hiến là con đường kéo dài cả cuộc đời, con đường dẫn ta đến với Thiên Chúa là cùng đích cuộc đời. Con đường nào cũng có chông gai thử thách, muốn bước đi tiếp thì phải vượt qua được khó khăn. Những bước đi chập chững đầu tiên hình thành cho bản thân những thói quen và kinh nghiệm nền tảng để trung thành với con đường mình muốn theo đuổi. Những năm tháng chập chững bước vào đời sống tu trì, đó là giai đoạn quan trọng để định hướng và chuẩn bị hành trang cho một chặng đường dài sau này.
Giữa cuộc đời muôn vạn nẻo đường, mỗi người phải chọn cho mình một con đường. Trong vườn hoa ơn gọi của Giáo hội, mỗi dòng tu như một bông hoa diễn tả vẻ đẹp muôn hình vạn trạng của Thiên Chúa. Sứ mệnh rao giảng Lời Chúa và bảo vệ cho Chân Lý là sứ vụ của những người bước theo chân cha thánh Đa Minh. Chúng ta đặt chân lên con đường của Cha Thánh với niềm hy vọng rao truyền Chân Lý đến mọi nơi theo chân vị Tổ phụ. Bước chân lên con đường mới, rời xa những điều quen thuộc hằng ngày là những điều bỡ ngỡ kèm chút lo lắng, cùng sự thôi thúc, nhiệt huyết để đi trọn con đường.
Là những Thỉnh sinh Đa Minh, tập sống đời sống cộng đoàn, cầu nguyện, học hành là những hành trang đầu tiên cần thiết để ta vững vàng đôi chân, bước đi chắc chắn trên đường Chân Lý.
Chập chững bước đi trên con đường mới, bản thân phải thay đổi để thích nghi được với những điều kiện mới trên đường, để có thể đứng vững và hướng đến tương lai. Đến với một nơi mới lạ, thay đổi nếp sinh hoạt trước đây, sống với những người lạ, giờ giấc sinh hoạt, làm việc theo nguyên tắc là những điều cần thích nghi trong những bước đi đầu tiên. Như một đứa bé mới tập đi, té ngã là chuyện đương nhiên, chúng ta cũng có những sai phạm vì chưa biết, chưa quen. Nhưng những khi ta mắc lỗi thì với sự giúp đỡ của anh em, bản thân sẽ có kinh nghiệm hơn. Đứa bé không thể đi nếu nó không tập và không có người dìu dắt. với sự hướng dẫn của những người phụ trách và anh em, chúng ta có thể yên tâm tập luyện cho mình những hành trang đầu tiên. Nói như vậy không phải để cho phép bản thân phạm lỗi nhưng để nhận ra được bài học qua mỗi lần vấp ngã. Khi đã vững vàng thì ta phải tự đi bằng đôi chân của mình, không ai theo sát bên ta mãi được. Hành trình trên con đường ơn gọi dâng hiến cũng có nhiều những ngỡ ngàng.
Sống đời sống Đa Minh là sống cộng đoàn trong mối tương quan với người khác. Do đó, để cho bản thân hòa nhập với cộng đoàn là điều cần thiết. Mỗi người có những điểm khác biệt nhưng cũng có những điểm chung, điểm giống với người khác. Sống cộng đoàn là phát huy điều giống nhau, hợp nhất với nhau để nên một và sự khác biệt lại là cơ may để ta bổ túc cho nhau. Đời sống học hành là nét đặc trưng của ơn gọi Đa Minh. “Chăm lo học hỏi là yêu mến Đức Khôn Ngoan” (Kn 6,17). Học để tìm ra chân lý vẹn toàn, để khám phá vẻ đẹp của Thiên Chúa. Vua Salômôn đã xin Thiên Chúa ban cho mình ơn khôn ngoan, nhờ vậy ông là vị vua được kính nể, được dân chúng ca ngợi. Học hành là con đường đem ta đến với đức khôn ngoan, như Sách Khôn ngoan dạy: “Bước đầu để đạt tới Đức Khôn Ngoan là thật lòng ham muốn học hỏi” (Kn 6,17). Với những năm tháng đầu đời ơn gọi Đa Minh, ta tập làm quen, chập chững với con đường học tập để có được những hành trang cơ bản nhờ đó ta có thể bước tiếp con đường mà Cha Thánh đã đi
Từ thời trai trẻ,
tôi đã yêu quý và kiếm tìm Đức Khôn Ngoan,
tôi tìm cách cưới Đức Khôn Ngoan làm bạn đời;
và vẻ đẹp của Đức Khôn Ngoan làm tôi say đắm. (Kn 8, 2)
Nhìn lại con đường mà Dòng đã đi qua
Con đường Đa Minh đã trải qua 800 năm, một thời gian khá dài. Khởi đi từ ngọn đuốc sáng soi đường – thánh Đa Minh – hàng ngàn con cái của người cất bước ra đi để mang Tin Mừng cứu độ đến muôn phương. Con đường Đa Minh ấy vượt qua ngàn biên cương, hải đảo in đậm dấu chân của những bậc tiền bối đi trước để lại. Ngày nay, Dòng vẫn tiếp tục mời gọi anh em ra đi đến với những nơi xa xôi để Lời Chúa được lớn lên. Ngọn lửa bừng cháy là biểu tượng của Năm Thánh mừng kỷ niệm 800 năm Dòng Anh Em Giảng Thuyết được châu phê. Hướng về đó để thấy được sức nóng của tinh thần Đa Minh vẫn cháy sáng suốt 800 năm, để nhớ đến vị Tổ phụ như ánh sáng soi đường và để ta được thôi thúc ra đi loan báo Tin Mừng cứu độ.
Trong lòng Giáo hội, ngọn lửa Đa Minh tìm kiếm chân lý, bảo vệ đàn chiên khỏi bóng đêm của lạc giáo vẫn cháy sáng. Giữa bối cảnh lạc giáo khắp nơi, Cha Thánh đã xuất hiện để đem những con chiên lạc xa đường chân lý trở về với Thiên Chúa. Một ngọn lửa bừng cháy giữa đêm đen, ánh sáng đã dẫn đưa Giáo hội ra khỏi bóng đêm. Cha Thánh đã trở nên khí cụ của Thiên Chúa, là ngọn đuốc soi đường để cho mọi người bước đến cùng Thiên Chúa.
Sống trong thời điểm kỷ niệm của Dòng, mỗi người có cơ hội nhìn lại con đường các vị tiền bối đã đi qua. Đầy những khó khăn thử thách, cùng với những thăng trầm của Giáo hội nhưng Dòng vẫn tràn đầy hy vọng, không bế tắc. Qua đó, ta cảm nhận được sự quan phòng kỳ diệu của Thiên Chúa cho Dòng, sống tâm tình tạ ơn và thêm tin tưởng vào con đường mình đã chọn. Ánh sáng Đa Minh ngày càng lan tỏa ra thế giới, tám thế kỷ trôi qua, Dòng vẫn không ngừng phát triển, con đường thánh Đa Minh vạch ra được tiếp nối. Các cha anh đã lên đường với niềm hy vọng nâng đỡ của vị Tổ phụ. Con đường ấy giờ đây rẽ ra nhiều nhánh như cây cổ thụ xum xuê lá cành. Với ơn Chúa trợ giúp, Gia đình Đa Minh đã cất bước lên đường như ngọn đuốc vẫn bừng cháy.
Thỉnh sinh, mầm non của ơn gọi cũng được mời gọi để lên đường
Thiên Chúa kêu mời và chúng ta đáp trả lại tiếng Người. Ta chọn cho mình một hành trình trong đời tu, một linh đạo để định hướng đường đi cho mình. Đi tu là xách ba lô và lên đường, người sống đời tu trì không ở một chỗ. Giống như Thầy chí thánh: “Con chồn có hang, chim trời có tổ nhưng con người không có nơi gối đầu”. Là những Thỉnh sinh Đa Minh, đang chập chững tập tành bước vào đời sống của Anh Em Giảng Thuyết, chúng ta cũng đang chuẩn bị hành trang để lên đường. Hành trình trên đường chân lý đòi hỏi ta phải nhận ra chân lý, phải đào luyện bản thân thì mới giúp được cho người khác.
“Được sai đi rao giảng Tin Mừng”. Câu khẩu hiệu trong Năm Thánh của Dòng như lời mời gọi anh em lên đường. Thế hệ trẻ Đa Minh hăng hái đi đến với những miền đất mới, những biên cương mới. Con đường rao giảng Tin Mừng luôn rộng mở. Lời mời gọi ta ra đi để đem Chúa đến với mọi người, đi để mang mọi người về với Thiên Chúa. Nếu ta cứ lo lắng, phân vân thì sẽ mãi không thể nào bước đi được. Bước từng bước, với một đôi chân vững vàng, một đôi vai chắc chắn trong niềm hy vọng. Trong giai đoạn đào tạo, ta được trang bị và tích lũy những hành trang cần thiết để có thể đi đến cuối hành trình ơn gọi sống đời dâng hiến. Hãy mau mắn lên đường để loan báo Tin Mừng cứu độ “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo” (Mc 16,15).